[Chia Sẻ] Núi Vô Ngôn
Đêm qua, tôi có một giấc mơ về núi. Vốn lớn lên ở đồng bằng, đô thị với gốc gác “xa rừng nhạt biển”, tôi chưa có cơ hội để hiểu nhiều về rừng núi hay biển cả. Tôi chưa từng được leo lên những ngọn núi cao hay đi đến những ngọn núi xa. Trải nghiệm với núi của tôi khiêm tốn với những ngọn núi Trầm, núi Tản Viên, núi Sài Sơn, dãy núi Tam Đảo. Nhưng mỗi chuyến leo núi là mỗi lần để lại cho tôi dư vị rất đậm đà. Dáng vẻ của một ngọn núi gợi lên trong tâm tưởng tôi hình ảnh của một bóng hình uy nghi, vững vàng, bản lĩnh. Nhưng cũng có chút cam chịu, khắc khổ mặc cho mưa nắng trút lên. Núi thật kiên cường nhưng cũng thật cố chấp, thật can đảm nhưng cũng thật cô đơn . Và hình như, một bóng hình khổng lồ như vậy tồn tại trên mặt đất bằng phẳng như để vừa cam chịu, vừa thách thức trời đất. Chú khỉ Tôn Ngộ Không nhiều phép biến hóa đến vậy mà vẫn bị đè dưới núi còn gì? Mà hình phạt ấy cũng thật thâm thúy, thứ bất biến như núi lại khống chế được kẻ vạn biến như chú khỉ kia- chỉ với việc thêm...