Bài đăng

[Chia Sẻ] Núi Vô Ngôn

Hình ảnh
  Đêm qua, tôi có một giấc mơ về núi. Vốn lớn lên ở đồng bằng, đô thị với gốc gác “xa rừng nhạt biển”, tôi chưa có cơ hội để hiểu nhiều về rừng núi hay biển cả. Tôi chưa từng được leo lên những ngọn núi cao hay đi đến những ngọn núi xa. Trải nghiệm với núi của tôi khiêm tốn với những ngọn núi Trầm, núi Tản Viên, núi Sài Sơn, dãy núi Tam Đảo. Nhưng mỗi chuyến leo núi là mỗi lần để lại cho tôi dư vị rất đậm đà. Dáng vẻ của một ngọn núi gợi lên trong tâm tưởng tôi hình ảnh của một bóng hình uy nghi, vững vàng, bản lĩnh. Nhưng cũng có chút cam chịu, khắc khổ mặc cho mưa nắng trút lên. Núi thật kiên cường nhưng cũng thật cố chấp, thật can đảm nhưng cũng thật cô đơn . Và hình như, một bóng hình khổng lồ như vậy tồn tại trên mặt đất bằng phẳng như để vừa cam chịu, vừa thách thức trời đất. Chú khỉ Tôn Ngộ Không nhiều phép biến hóa đến vậy mà vẫn bị đè dưới núi còn gì? Mà hình phạt ấy cũng thật thâm thúy, thứ bất biến như núi lại khống chế được kẻ vạn biến như chú khỉ kia- chỉ với việc thêm...

[Chia sẻ] Chuyện Chừng mực

Hình ảnh
Có lẽ tôi thuộc lớp người có cảm tình với những điều xưa cũ. Nên trong thời đại mà một số người hô hào các khẩu hiệu như: “Làm lớn, mơ lớn”, “Không giới hạn”, “Phá bỏ mọi rào cản” v.v. thì tôi chỉ biết ngậm ngùi nhìn tính phủ định sạch trơn ấy cuốn đi tất cả những điều chừng mực thuộc về bản chất người và làm nên con người. Tôi nghĩ không phải cái gì cũ cũng là tốt. Chẳng hạn như một đôi dép cũ đã mòn, một chiếc máy tính đã chập chờn hay một cái áo đã rách. Những giá trị vật chất thường dễ hư hao theo thời gian. Thay thế, loại bỏ để có cuộc sống tốt hơn thì hoàn toàn hợp lý. Nhưng với những giá trị tinh thần, phẩm chất đạo đức được gây dựng biết bao đời, nay cũng bị xếp vào nhóm “lạc hậu” cần gỡ bỏ nốt thì thật đáng tiếc quá. Chẳng hạn như thói quen đúng giờ, giữ lời hứa, biết tôn trọng những người xung quanh, biết tự trọng, chung thủy, hạn chế nói quá và sống tình cảm thì giờ đây, đôi khi không còn ý nghĩa nữa. Người ta phát cuồng vì phát triển mà đôi khi quên đi tính cân bằng, bền vữ...

[Review Sách] Sống đời giản dị

Hình ảnh
Với cuốn sách “Sống đời giản dị”, tác giả Charles Wagner đã để lại một phương châm sống mang đến sự bình yên. Tập sách 164 trang này được chia ra 14 mục: 1. Cuộc đời phức tạp 2. Cốt lõi của tinh thần sống giản dị 3. Tư duy giản dị 4. Nói lời giản dị 5. Bổn phận giản dị 6. Nhu cầu giản dị 7. Niềm vui giản dị 8. Thói vụ lợi và tinh thần giản dị 9. Tai tiếng và đức hạnh vô danh 10.  Đời sống xã hội và đời sống gia đình 11.  Vẻ đẹp giản dị 12.  Thói kiêu căng và tinh thần giản dị trong giao thiệp 13.  Nền giáo dục hướng đến giản dị 14.  Kết luận Tôi tin nếu dành thời gian đọc tên các mục này và suy ngẫm cũng đủ cho chúng ta nhận biết được đời giản dị được gây dựng trên những tiêu chí nào. Ngày nay, giản dị đôi khi bị coi là một phẩm chất ngược đời. Thậm chí giản dị dễ bị xem thường là “lập dị”. Vì một bộ phận không nhỏ trong xã hội theo xu hướng ưa hình thức, xa hoa, cầu kỳ và trọng những vỏ bọc phù phiếm. Những yếu tố “hoa, lá, cành”...

[Chia sẻ] Chuyện lập kênh Youtube

Hình ảnh
  Chào đón các bạn đến với kênh Youtube của tôi. Đây là kênh tôi chia sẻ các nội dung về: Giáo dục, Chia sẻ (trải nghiệm sống), Review Sách, Review Phim, Trải nghiệm của Tarot Reader qua giọng đọc của mình. Vậy là sau một thời gian dài theo dõi các kênh youtube ưa thích , nay tôi đã có kênh riêng. Năm 2017, lần đầu tiên tôi lập blog cá nhân để chia sẻ các bài viết. Từ đó đến nay, tôi vẫn duy trì thói quen viết blog và còn tạo thêm website theo gợi ý từ một người bạn tên Sinh. Anh ấy phân tích rằng những bài viết của tôi khá thú vị và sẽ có người cảm thấy hứng thú nếu đọc được. Nhưng để họ đọc được thì trước tiên hãy giúp họ tìm thấy những bài viết ấy trên Google đã. Giới thiệu thêm một chút về tình bạn này: Sinh và tôi quen nhau thời sinh viên. Chúng tôi cùng đi làm thêm ở chuỗi nhà hàng Spaghetty Box. Tôi vẫn nhớ một buổi tối sau giờ làm, anh ấy đem hộp cơm ra chia sẻ với tôi. Sau 4 tiếng chạy lên chạy xuống phục vụ, bưng bê, lúc ấy ai cũng đói. Có lẽ lo tôi ngần ngại nên anh ấy n...

[Review Sách] Totto – Chan cô bé bên cửa sổ - Những câu chuyện tiếp theo

Bản tóm tắt này không có sẵn. Vui lòng nhấp vào đây để xem bài đăng.

[Giáo dục] Phòng vệ tình huống bạo lực học đường

Hình ảnh
  Trong vài ngày gần đây, video về một bạn học sinh lớp 7 tấn công cô giáo của mình ngay trong lớp học đã thu hút sự chú ý của dư luận. Những hình ảnh từ camera cho thấy hành vi bạo lực của em và sự tổn thương cả về thể chất lẫn tinh thần của giáo viên là không thể chối cãi. Đã có nhiều bình luận xuất hiện trên mạng xã hội. Đọc những quan điểm này, tôi thấy chúng khác nhau về diễn đạt nhưng chung sự phẫn nộ, lo âu cho nền giáo dục. Là khán giả, lại là người làm việc trong mảng giáo dục nên tôi cũng có băn khoăn. Nhưng tôi không dám quên những điều mình thấy trên mạng internet chỉ giúp mình trở thành một khán giả thay vì một người “biết tuốt”. Để chậm lại vài ngày cho suy nghĩ khách quan, cảm xúc lắng lại thì tôi nhận ra phân tích vấn đề đã quá rõ ràng đôi khi lại chính là rào cản để giải quyết vấn đề. Điều chúng ta cần là giải pháp. Nên tôi muốn tập trung chia sẻ giải pháp trong bài viết này, thay vì nhắc lại tình huống để mổ xẻ chi tiết ai đúng – ai sai. Bởi những bình luận trên m...

[Review Sách] Sói thảo nguyên

Hình ảnh
Tác phẩm “Sói thảo nguyên” được coi như cuốn tự truyện của nhà văn Hermann Hesse. Bởi dòng sự kiện xảy đến với nhân vật chính có khá nhiều điểm tương đồng với đời tư của ông. Hermann Hesse từng khiến tôi ngưỡng mộ khi đọc “ Siddhartha ”- một cuốn sách nhỏ nhắn mang văn phong tráng lệ của phương Tây đan xen chất minh triết phương Đông. Dù vậy, “Sói thảo nguyên” lại mang tới ấn tượng khác. Không còn dòng sông phẳng lặng của kiếp người hay một cõi niết bàn nào đó chờ đợi. Cũng vắng bóng sự giải thoát tối hậu xảy ra sau một chuỗi dài những thách thức, giày vò. Thay vào đó, tác giả mang chính ghềnh thác đời mình để tự sự với những đau đớn, trăn trở mà phần nào đó phản chiếu diễn biến của buổi giao thời đầy bế tắc, hoài nghi. Nỗi nghi ngờ cá nhân và nỗi nghi ngờ bản chất của nhân loại được cô đặc lại trong từng dòng chữ. Nếu có điều gì đó đáng sợ hơn nỗi đau khổ, thì đó chính là sự cô độc. Nhưng chỉ với sự cô độc, thiên tài mới được là chính mình. Và để là chính mình thì họ buộc phải chấ...