02- High Priestess (Tarot Story)
Nếu
băn khoăn khi chọn bạn đồng hành thì tốt nhất là đừng nên lựa chọn bởi việc ấy
chỉ mất thêm thời gian. Những người có lý tưởng và mục đích giống nhau sớm muộn
cũng sẽ gặp nhau tại một điểm. Lúc này trên con đường mòn xuyên qua rừng có 2
bóng người đang rảo bước, sát đất là một cái bóng trẳng nhỏ lúc ẩn lúc hiện.
Người mặc áo choàng đỏ lên tiếng:
-
Vậy là cậu từ bỏ một mảnh vườn đang tươi tốt cùng cuộc sống êm đềm và một món nợ
nho nhỏ để lên đường tìm ra chân nghĩa cuộc đời ?
-
Vâng, gần đúng như vậy… nhưng ngài có thể giảng bằng ngôn ngữ dễ hiểu hơn được
không vì thú thực là tôi không được học hành nhiều lắm… chữ nghĩa đến với tôi
như một đàn ong vò vẽ vậy, vừa ồn ào, vừa nguy hiểm mà nhiều khi tôi chẳng biết
chúng cần gì ở tôi nữa. Chàng trai trẻ tuổi đi bên cạnh thật thà đáp lại. Chú
chó nhỏ thở mạnh ra sau khi vừa rúc vào một bụi cây ven đường chạy ngay đến cạnh,
có lẽ muốn bảo vệ chủ mình khỏi một đàn ong nào đó.
Người
đàn ông mặc áo choàng đỏ im lặng rồi hỏi tiếp:
-
Được, ta không trách cậu vì việc ấy F ạ, nhưng nói ta nghe thử xem cậu biết gì
về ta mà lại muốn nhận ta làm người hướng dẫn cậu trong hành trình đó ?
Gương
mặt F trở nên rạng rỡ và giọng nói sôi nổi vang lên đến mức mà một chú sóc đang
nhấm nháp hạt dẻ trên cây cũng giật mình chuồn mất:
-
Ngài là Magician, một pháp sư đầy quyền năng và vĩ đại ! Trên đường đi tôi đã
được nghe rất nhiều giai thoại về ngài như giúp đô thị phía Đông tiêu diệt một
giáo phái tà ác chuyên hiến tế mạng người, giúp đô thị phía Tây trấn áp một lời
nguyền ma quái tại một tu viện cổ, ban phước lành cho đô thị phía Bắc để họ tìm
ra được một loạt các mỏ đá quý và chữa bệnh cho cư dân của phương Nam… chưa kể
ngài còn biết bay, tàng hình, xuyên tường, độn thổ, biến sắt thành vàng và làm
nhiều thứ thần thông khác nữa… theo như người ta kể lại.
Magician
lặng thinh ngoài mặt còn trong lòng rối bời khi nghe vai diễn lần này của mình
khó đến vậy. “Chưa biết thực hư gã pháp sư này có tài phép đến vậy không nhưng
để tìm ra mánh lới và biểu diễn lại các trò đó thôi quả không đơn giản. Rất dễ
gã pháp sư này là ông tổ của ngành truyền thông và marketing đây”. Nhắm mắt định
thần trong chốc lát , Magician quay sang F và nghiêm nghị hỏi:
-
Vậy là cậu muốn học các pháp thuật ấy ?
F
trả lời ngay không cần suy nghĩ:
-
Ồ không thưa ngài ! nếu thế thì lúc ở vườn cây tôi đã không ở lại. Thực ra nếu
lúc ấy ngài thi triển phép lạ thì tôi cũng chỉ xem một lát vì hiếu kì rồi bỏ đi
thôi. Nhưng tôi nghe thấy ngài giảng dạy rất nhiều điều, mặc dù không hiểu hết
nhưng tôi nghĩ ngài muốn gửi đến thông điệp về lòng tin với chính bản thân trước
khi tìm đến các phép lạ. Điều ấy làm tôi nhớ đến ông thợ rèn trước kia ở nơi
tôi sống, lúc mất đã răn dạy các con rất kĩ rồi mới trao lại gia tài là chiếc
búa, khác hẳn bà chủ quán trọ, cho con cơ nghiệp cả đời nhưng chẳng xét gì đến
tư cách của cu cậu cả, thế là một “ông chủ rởm” ra đời và giờ đây an phận với
nghề cho vay lấy lãi mà lại cứ nghĩ mình cao cả mới tức cười chứ.
Magician
hỏi tiếp:
-
Vậy cậu nghĩ ta có thể dạy gì cho cậu ?
F
đáp lại:
-
Ngài chỉ cần cho tôi đi theo thôi, tôi sẽ tự biết mình cần học điều gì và nếu
có chỗ nào không hiểu tôi sẽ hỏi ngay.
-
Nếu như cậu không tìm thấy điều cần học và lãng phí thời gian với ta thì sao ?
có rất nhiều bậc thầy đáng để học ở tất cả các lĩnh vực. Magician vừa hỏi vừa
nhìn một thân cây cổ thụ nằm chết khô bên đường.
-
Nếu có thể tôi cũng muốn học họ nữa nhưng mục đích của tôi không phải là sở hữu
nhiều tri thức hay kĩ năng hoặc phép lạ. Tôi chỉ muốn sống cuộc sống do mình lựa
chọn, và vào lúc này tôi muốn tìm ra điều đã hối thúc mình lên đường là gì. F
chậm rãi đáp lời.
-
Tôi thấy cậu chỉ là một gã trai trẻ, đang mơ hồ một chút về tương lai và có
khát vọng sống . Tin tôi đi, khi quãng thời gian này qua đi cậu sẽ thấy lẽ ra
mình nên làm một việc gì đấy thực tế hơn như tích lũy của cải và lập gia đình sau
đó có những đứa con khỏe mạnh chẳng hạn.
F
trầm ngâm suy nghĩ. Hai người bước đi cạnh nhau trong im lặng. Lúc này đã là giữa
trưa, mặt trời tỏa ra những tia vàng rực nhưng những tán cây phần nào đã cản
hơi nóng ấy lại. Tiếng lá khô lạo xạo nhiều lúc khiến hai người tưởng rằng còn
có ai đó cũng đang đi trong khu rừng tĩnh mịch này, nếu như họ đang chưa rõ
mình đi đâu thì người này lại có mục đích rất rõ ràng là đi theo họ. Đi thêm một
lúc khá lâu, hai người nghe thấy tiếng nước chảy, mỗi lúc một rõ hơn. Phía trước
có thể là một con suối. Magician lên tiếng trước:
-
Chúng ta nên tìm một bóng mát ven suối để nghỉ trưa.
F
tán thành và hăng hái tiến lên phía trước để mở đường. Còn lại một mình
Magician chìm trong suy nghĩ “Lão Death
chơi khó mình đây, lão thì giết phần thể xác còn trước đó thì mình làm tan nát
nghị lực và nhiệt huyết của cậu thanh niên này, mà suy ra việc ấy còn khó hơn.
Dù sao mình cũng đã cố khuyên cậu ta bỏ cuộc trước lúc phải thấy mình trở mặt.
Mà tâm trạng còn người sẽ ra sao khi thấy người mình tin tưởng tuyệt đối phản bội
nhỉ ? Mình chưa từng tin ai tuyệt đối nên không rõ lắm. Chắc cũng giống với một
con chó bị nhét trong cũi sắt, miệng gắng gặm cửa lồng đến độ ứa máu hòng thoát
ra để cắn cái gã mình đã trung thành mà nay đem bán mình đi cho hả dạ, nhưng
ánh mắt thì chỉ nhìn vào gã và nơi mình đang sống một cách tuyệt vọng ”.
Magician lắc lắc đầu vài vòng thật mạnh, hít thở sâu và trấn tĩnh lại, mắt nhìn
mấy cây nấm sặc sỡ ở một gốc cây to dường như đang ngơ ngác nhìn người khách bộ
hành với những suy nghĩ quái lạ trong cánh rừng. Chúng sống, lấy dưỡng chất từ
đất, nắng, mưa, không toan tính và vẫn sống theo cách ấy, với những thứ chúng
thực sự cần. Cây cối, chim chóc, côn trùng và động vật có lẽ cũng vậy- khoan
đã, trừ con người, sống với những thứ chúng ta muốn nhiều hơn là những thứ
chúng ta cần. Phía trước bỗng có tiếng gọi thất thanh của F. Magician chạy
nhanh về phía ấy, phút chốc đã ra đến bờ suối đầy đá với một cuộc hỗn chiến
đang diễn ra.
Ba người với gương mặt xăm kín những hình thù
kì dị với đôi mắt hung ác đang dùng nhưng thanh đao cong vút như ngà voi liên tục
tấn công một người đàn ông nước da đen trũi và bé nhỏ ở giữa. Người này vô cùng
vất vả chống chọi, trên mình đã bị thương không ít chỗ nhưng vẫn cố gắng nắm chặt
một cuộn da dê trên tay, tay kia cầm một cây gậy sắt đánh trả. Magician nhanh
chóng nhận ra đây là một cuộc truy sát, có lẽ để cướp cuộn da dê kia. Mới đến
thế giới này, Magician muốn tránh mọi rắc rối có thể xảy đến, anh quay người định
tìm F rồi bỏ trốn thì bỗng đâu một hòn đá bay đến giữa đám người trúng ngay vào
một tên cướp. Tất cả dừng tay nhìn về phía hòn đá bay ra thì thấy F đã nhặt sẵn
một đống đá và đang ném tới tấp về bên này. Gã bị ném trúng dùng đao gạt những
viên đá bay đến sang hai bên và lao về phía ấy như một con chim cắt. Thoáng chốc
lưỡi đao đã chuẩn bị bổ dọc từ trên xuống theo thế chẻ F ra làm đôi. Đúng lúc ấy
Magician cũng vừa kịp lao đến nơi cất mình lên không để tung ra một cú đá cao vừa
đúng tầm ngực của hắn. Bị đánh trúng trong khi đang nhảy, tên này bắn ra phía
sau khá xa, đầu và phần xương sống đập mạnh vào đá rồi nằm bắt động. Hai tên
còn lại bất ngờ trước tình huống ấy ngơi tay đao thì ngay lập tức bị người đàn
ông dùng gậy sắt lia rất nhanh vào cổ. Đứng cách một quãng mà cả F lẫn Magician
đều nghe thấy tiếng xương bị thanh sắt kia làm cho vỡ vụn. Hai bóng đen từ từ
quỳ rồi đổ gục xuống, đôi mắt vẫn trợn trừng hằn học khi chưa hoàn thành nhiệm
vụ. Người đàn ông lạ mặt xoay ra nhìn rồi ra hiệu cho F và Magician tiến lại.
Chần chừ một lát thì Magician cũng bước tới, tay xốc lại thanh kiếm đeo sau
lưng.
-
Các ngươi biết ta là ai không ?
-
Không, nhưng học trò của ta thấy có vẻ người cần giúp đỡ. Ngoài ra ta cũng
không phải là kẻ nhiều chuyện- Magician đưa mắt liếc nhanh cuộc giấy đang trên
tay người đối diện- Nếu không còn chuyện gì thì chúng ta có thể chào từ biệt
nhau rồi nhỉ ?
-
Ta không vô ơn đến vậy đâu, nếu người muốn thì có thể đi, còn thằng nhóc kia có
lẽ nên ở lại
-
Tại sao ?
Người
đàn ông quay sang chỉ hai cái xác nói:
- Chỉ trong đêm nay thôi, chúng sẽ tràn ngập
toàn bộ khu vực này.
-
Nếu đi ngay thì ta có thể ra khỏi cánh rừng này kịp chứ ?
-
Kịp, nhưng chúng sẽ truy sát ngươi đến cùng vì ngươi đã bị nhận ra rồi
-
Ý người là bị ba cái thây nhận ra hả ? Magician cười
-
Bây giờ là vậy nhưng đến tối chúng sẽ nhớ ra ngay, bởi chúng là tay sai của Hierophant.
-
Ý ngươi là gã này có thể hồi sinh chúng ? Vậy hay chúng ta hủy cái xác đi ?
-
Ngươi nhìn xem chúng còn ở đây không ?
Magician
nhìn sang thì không thấy cái xác đâu nữa, chỉ còn một vệt nám đen trên mặt đất,
bờ đá cũng chỉ còn lại một vệt nám đen. Khi Magician quay ra thì người lạ mặt
đang đứng nói chuyện với F, vẻ hứng thú.
-
Ngươi đang đi tìm kiếm điều gì đó phải không ?
-
Đúng, tôi đang tìm kiếm mục đích cuộc sống của mình
-
Nói chính xác cho ta nghe đó là gì được không
?
-
Tôi cũng không rõ nhưng tôi đã may mắn có người hướng dẫn để tìm ra nó là gì.
- Gã kia ấy hả
? Tốt nhất ngươi nên thận trọng, ta cảm thấy hắn có quá nhiều bí mật.
Magician đi đến chỗ hai người, dường
như không nghe thấy cuộc nói chuyện vừa
rồi, hỏi:
- Hai người đã thành bạn rồi hả ? Liệu ta có thể nhờ ngươi dẫn đường ra khỏi
cánh rừng này được không. Việc sau đó ta sẽ tự lo liệu tiếp.
Một tràng cười cất lên vang cả một góc
của khu rừng, mặt người đàn ông trở nên kì lạ chỉ khác là đôi mắt vẫn sắc như
dao nhìn về hai người, cái nhìn khiến F thấy ớn lạnh còn Magician bình thản đưa
mắt nhìn đi chỗ khác.
- Nếu vậy ta cần chuyển thứ này đến một
nơi, nếu các người bằng lòng đi cùng thì sau khi xong việc ta sẽ dẫn đi, đồng ý
chứ, có đi có lại thôi.
- Nơi ngươi đến là ở đâu ?
- Đỉnh núi kia
Magician nheo mắt nhìn một ngọn núi
mây mù bao phủ xung quanh, vách đá cao vút cheo leo dường như có những đoạn đường uốn lượn chạy xung
quay bị vùi lấp dưới những trận đá lở. Sau làn mây trên đỉnh núi có một công
trình ẩn hiện lờ mờ trong sương khói.
- Muốn lên đó mất hai ngày hai đêm còn
là nhanh đấy ?
- Chỉ cần các người đồng ý đi cùng ta
đảm bảo sáng mai các ngươi sẽ ra khỏi cánh rừng này. Đêm nay các người không muốn
băng qua khu rừng này đâu, tin ta đi.
F đưa mắt sang hỏi ý kiến Magician thì
nhận được một cái gật đầu nhẹ. Đột nhiên người đàn ông quay lại nói:
- Gọi chó của người đi
F
sực nhớ ra chú chó nhỏ liền vội quay lại bãi đá để tìm, miệng huýt sáo những
tràng thật dài. Lúc này trong mắt Magician ánh lên một tia phức tạp nhưng biến
mất rất nhanh rồi trở lại trạng thái tĩnh lặng. Sau một hồi tìm kiếm thì F cũng
thấy chú chó nhỏ của mình. Ba người im lặng bước đi dọc theo con suối. Đến chân
núi, sau khi quan sát kĩ càng một lượt thì người đàn ông ra hiệu cho hai người
bước ra sau một phiến đá lớn, gặt đi mấy chiếc rễ cây đã chết khô thì lộ ra một
cái vòng lớn bằng thép. Cả ba hợp sức nhấc nó lên thì thấy các bậc thang dẫn xuống
hiện lên trong ánh sáng lờ mờ của chiều tà. Như đã quen thuộc từ trước người
đàn ông lấy ra trong túi viên đã đánh lửa rồi châm vào đầu cây gậy sắt, kì lạ
là nó bắt lửa ngay như chứa sẵn chất đốt bên trong. F đi vào theo, sát gót là
chú chó còn Magician đi sau cùng. Đoàn người băng qua một hành lang hẹp và tăm
tối, trên vách có khắc nổi những hình vẽ kì lạ, dường như mô tả một trận đánh trên
chiến trường: ở mặt tường bên trái miêu tả một đạo quân được lãnh đạo bởi một
người đàn ông mặc áo giáp bằng kim loại sáng ngời , chòm râu đang bay giống như
râu của một con rồng kiêu hãnh, tay cầm một cây trượng vàng. Mặt tường bên phải
có một đạo quân khác được lãnh đạo bởi một người đàn ông mặc áo màu xanh thẫm
chùm kín đầu, trên ngực có đeo một hình chữ thập nằm giữa vòng tròn bằng bạc
đang cưỡi trên một con ngựa, ngón tay chỉ về phía đối diện- ngón tay này có đeo
một chiếc nhẫn với nhiều biểu tượng nhỏ được khắc tinh xảo xung quanh. F say
sưa nhìn ngắm các bức họa thấy chúng rất sống động. Đi hết hành lang, người đàn
ông bước lên chỉ đến một cầu thang xoắn ốc chạy lên trên, được xây quanh một trụ
đá khổng lổ trong lòng núi.
-
Đi theo ta
-
Chúng ta sắp gặp ai vậy ?
-
Người sẽ cho cả hai ngươi câu trả lời, kẻ đi tìm hành trình và người dẫn dắt
hành trình.
Magician
chắn trước mặt người đàn ông cao giọng:
-
Rõ ràng là người đã biết hai ta từ trước và việc này không đơn thuần là chuyển
một cuộn giấy da dê có chứa bí mật của một trong hai phe.
-
Ý ngươi là cuộc chiến giữa Emperor và Hierophant ?
-
Nói mục đích thật sự của người đi- Magician hạ thấp giọng
So
với tiếng cười ở cánh rừng thì tiếng cười trong lòng núi của người đàn ông lạ mặt
lần này còn đáng sợ hơn rất nhiều, âm thanh vang vào vách đá và vọng lại tạo nên một thứ cảm
giác kỳ quái.
-
Ta đem đến cho hai ngươi một cơ hội, hãy luôn nhớ điều ấy. Người mà các người sắp
gặp biết hết mọi thứ trên đời và có thể cho các người câu trả lời về mọi bí mật.
-
Tôi nghĩ ngài không phải là người xấu, vậy có thể nói rõ hơn cho thầy tôi và
tôi được biết là chúng tôi sắp gặp ai không ? F lo lắng hỏi.
-
Được, với cậu ta không cần vòng vo. Hai người chuẩn bị gặp High Priestess- nhà
tiên tri giỏi nhất trong số các nhà tiên tri, chủ nhân của ngôi đền trên đỉnh
núi này.
-
Tại sao ông muốn chúng tôi gặp ông ta ? Magician chưa hết nghi ngờ hỏi
-
Ta cũng thắc mắc tại sao ngài lại muốn gặp hai ngươi nhưng đến đó sẽ rõ.
Với
cầu thang xoắn ốc này thì việc lên núi nhanh hơn rất nhiều mặc dù cũng tốn
không ít sức lực. Lối đi bí mật này thông với vườn cây, tới nơi cũng đã nửa đêm
và trên đỉnh núi không khí loãng hơn rất nhiều khiến F và Magician một lúc mới
làm quen được. Họ được dẫn đến một chiếc
thuyền đang đợi sẵn để đi ra giữa hồ. Ngắm bầu trời đêm đầy sao ở giữa một cái
hồ trên đỉnh núi quả là trải nghiệm tuyệt vời với F. Anh suy nghĩ về những việc
xảy ra từ lúc mình lên đường đến giờ và càng vững lòng tin vào lựa chọn của
mình. Có thể thầy anh nói đúng, chuyến phiêu lưu này không mang một ý nghĩa nào
khác ngoài sự bồng bột và chỉ vài hôm nữa
thôi anh lại quay về mảnh vườn để vui vẻ trồng cây, sau đó đi thu hoạch táo trả
nốt món nợ và chơi đùa cùng lũ trẻ. Biết đâu lại có một cô gái vì ngưỡng mộ
chuyến chu du của anh mà đồng ý làm bạn đời thì sao ? Nghĩ đến đấy F càng tin
tưởng mình lên đường là đúng đắn, anh vỗ tay và cười một mình khoái trá làm chú
chó đang nằm cạnh giật mình nhỏm dậy dựng tai lên nghe ngóng. Magician lúc này
lại đang nhìn đăm đăm ra màn sương phía trước, ngôi đền đang dần dần hiện lên
trên một hòn đảo nhỏ. Toàn bộ ngôi đền được xây bằng đá thạch anh trắng với hai
hàng cột mỗi bên gồm sáu chiếc đỡ lấy phần mái, giống với một ngôi đền tại Hy Lạp
mà trong một chuyến làm ăn trước đây anh đã từng vào tham quan. Có khác chăng
chỉ là ngôi đền này bé hơn và tỏa ra một thứ ánh sáng dìu dịu như ánh trăng.
-
Đến rồi – người đàn ông lạ mặt nhanh nhẹn nhảy xuống trước neo thuyền và chỉ
tay vào ngôi đền- đó là nơi các người cần vào.
-
Ông tên là gì vậy ? F hỏi khi chợt nhớ ra.
-
Ta có nói tên thì chúng ta cũng không thể thân thiết hơn đâu, nhanh chân lên đi
chàng trai, chúng ta không có nhiều thời gian.
Lúc
này Magician đã đi trước và đang chậm rãi tiến vào chính giữa trung tâm ngôi đền,
nơi có những bậc dẫn lên một cánh cổng cao hơn ở phía cuối. Anh nhìn thấy một
cô gái đang ngồi, mặc áo lụa màu trắng với tấm áo phủ bên ngoài màu xanh, trên
đầu đội một chiếc mũ tinh xảo, nhọn hai đầu với hình mặt trời ở giữa vầng trăng
lưỡi liềm nằm bên dưới. Khuôn mặt cân đối, suối tóc đen óng chảy sang hai bên hiền
hòa với đôi mắt đẹp đang nhìn thẳng ra phía trước. Sau lưng nàng là một cây cột
màu đen và một cây cột màu trắng, có thể là cổng vào phòng của High Priestess.
Magician chăm chú nhìn ngắm, trong lòng tự đánh giá nếu sống trong thời đại của mình thì nàng nhất định sẽ
là thư ký riêng của anh. Chợt anh nghe tiếng cười và một giọng nói êm ái cất
lên:
-
Ngươi là Magician ? Pháp sư áo đỏ đầy quyền phép mà nhân gian đã truyền tụng ?
-
Đúng vậy, là ta, vậy nàng có thể vui lòng cho ta vào gặp High Priestess được
không ? ta muốn biết ông ấy muốn gì ở ta và học trò của ta.
High
Priestess đưa bàn tay ra phía trước:
-
Vậy đưa nó đây.
Magician
chưa kịp phản ứng thì F từ phía sau chạy qua, tay cầm cuộn giấy da dê của người
đàn ông lạ mặt đưa lên. Do chưa có nhiều kinh nghiệm với phụ nữ, F vừa đưa vừa
nhìn chằm chằm vào cô gái, miệng không khép lại được như bị mắc nghẹn. Sau khi
lướt nhanh qua nội dung bên trong cuộn giấy, nàng lại ngẩng cao đầu vào nhìn thẳng
vào hai người, lên tiếng:
-
Hi vọng các người thích ngôi đền Trung lập này và ta là High Priestess….
Magician
phá lên cười còn F thì không dấu nổi vẻ kinh ngạc, sửng sốt. Lúc ấy thì người
đàn ông dẫn đường lanh lẹ bước vào giữa hai người sau đó cúi gập thân xuống rất
thấp để chào- điều này khiến Magician im bặt còn F lại càng sửng sốt hơn. Sau
khi hành lễ, người này quay ra giải thích:
-
Đây là High Priestess chủ nhân của ngôi đền Trung lập, đấng tiên tri tối cao được
thừa nhận bởi Emperor (Đại đế) và Hierophant (Giáo chủ).
Magician
ngay lập tức thay đổi thái độ và kín đáo kéo vạt áo của F để hành lễ. Khi ngước
lên nhìn thì vẻ mặt của High Priestess vẫn giữ nguyên sự điềm tĩnh, không có
chút phiền lòng. F lập tức hỏi:
-
Vậy là ngài muốn đưa ra chỉ dẫn cho chúng tôi ?
-
Đúng vậy, F thân mến ta muốn giúp cậu, dĩ nhiên là cả thầy của cậu nữa, hoàn
thành sứ mệnh của hai người. Nếu có một tấm bản đồ trong tâm thức mịt mù thì
chuyến đi sẽ dễ dàng hơn nhiều đúng không ?
-
Quả như vậy, nhưng nếu tôi biết trước thì mọi sự liệu còn thú vị hay không ?
xin thứ lỗi nếu làm ngài phật ý, nhưng sự háo hức và tò mò là động lực thôi
thúc tôi dấn thân vào hành trình này…
Lần
đầu Magician và F thấy High Priestess cười, nụ cười cũng giống vầng trăng non mới
nhú, sáng đẹp nhưng mơ hồ và giấu nhiều dự định.
-
Cậu sáng suốt lắm vậy hãy coi như ta mới là người thất lễ..
Magician
nhanh chóng lên tiếng:
-
Xin ngài hãy thông cảm, học trò của tôi rất thành thực, đặc biệt là với những người
phụ nữ đẹp và đáng được tôn trọng. Mong ngài bỏ qua và giúp chúng tôi tìm ra
con đường đúng đắn để hoàn thành sứ mệnh !
“Lần
sau nhất định mình sẽ không để thằng nhóc này nói trước, không có hướng dẫn thì
mình dẫn hắn đi đâu, chẳng nhẽ nói toạc mục đích của mình là đi đâu cũng tốt miễn
là rốt cuộc được lừa hắn”- Magician nói một đằng và nghĩ một nẻo trong đầu.
-
Ồ ! sự chân thành của một pháp sư tài phép và một người thầy hết lòng vì trò
khiến ta thực cảm động.
Nụ
cười của High Priestess khiến Magician hoang mang cực độ, dường như nàng đọc thấu
mọi dự định của anh từ lúc chúng mới sinh ra. Đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng
huyên náo, có một đội thuyền đang bơi lên đảo.
High
Priestess thở dài, chậm rãi nói thật rõ ràng, như sợ Magician và F không nghe
rõ hoặc sẽ quên:
-
Ngôi đền này được dựng lên bởi Emperror và Hierophant, hai con người phi thường
nắm trong tay thần quyền và vương quyền. Vì khát vọng quyền lực mà họ đã phát động
chiến tranh để thâu tóm và tiêu diệt lẫn nhau. Trận chiến phi nghĩa trải dài khắp
lục địa ấy khiến cho hai bên đều tổn thất nặng nề khiến buộc họ phải đình chiến.
Để cam kết hai vị vua của hai cõi cùng xây nên ngôi đền Trung lập này và thề rằng
sẽ không bao giờ phát động chiến tranh trừ khi ngôi đền này sụp đổ. Họ tìm một
tư tế để trông coi ngôi đền và đưa ra các lời tiên tri. Dĩ nhiên nhà tiên tri
này không được phép gặp trực tiếp bên nào và thường thì hai vị vua sẽ sai sử giả
mang màu áo trắng trung lập đến để thỉnh cầu…
Âm
thanh huyên náo bên ngoài trở nên gần hơn, dường như một vài chiếc thuyền đã cập
bến, Magician còn nghe rõ âm thanh lách cách của tiếng kim loại va vào nhau.
Anh vừa định bước ra xem xét tình hình thì người đàn ông đã cản lại và bước ra,
trên tay nắm chắc hai cây gậy sắt giống hệt nhau. Còn F vẫn đang bị thu hút bởi
câu chuyện và hình ảnh những bức phù điêu trong đường hầm hiện lên mồn một kèm
theo tiếng la hét, tiếng va chạm của vũ khí và mùi tanh phảng phất khắp chiến
trường.
-
Và nhiệm vụ của ngài đến hôm nay là hết ? một trong hai người sau khi gây dựng
đủ thực lực đang quay lại để phá hủy ngôi đền. Magician cắt lời.
-
Đúng thế, nhưng chưa hết đâu. Ta còn một nhiệm vụ nữa là thông báo cho bên còn
lại hiểu được tình hình đã thay đổi.
-
Tôi thấy thật vô lý, nếu đã là nhà tiên tri thì ngài phải lường trước được tình
huống này rồi chứ. Magician tỏ vẻ nghi ngờ
-
Nhà tiên tri có thể trả lời mọi câu hỏi nhưng không có nghĩa là phải trả lời
toàn bộ đáp án khi chưa đến thời điểm thích hợp. Sớm quá hay muộn quá chỉ khiến
con người ta càng hoài nghi, quẫn bách và chìm trong đau khổ khi nhận thấy mình
không đủ khả năng thay đổi tình thế thôi. Dù đồng cỏ có rộng đến mấy thì một
chú thỏ gắng sức chạy hay nhảy hay đào hang cũng không thể thoát khỏi đôi mắt của
chim ưng- mà số phận thì tinh tường hơn mắt chim ưng nhiều lắm, Magician ạ. Dù
có là nhà tiên tri chăng nữa thì quá khứ cũng có họ và tương lai cũng sẽ có họ
nhưng họ đâu làm thế giới này thay đổi được nhiều đúng không ?
Magician
dần thấy tôn trọng người phụ nữ đối diện mình hơn. Anh biết giờ không phải thời
điểm để suy nghĩ nhiều, ngoài kia đang diễn ra một trận hỗn chiến và người đàn
ông không thể cầm cự lâu.
-
Vậy hãy cho chúng tôi lời tiên tri đi.
-
Hãy bước lên đây, giữ cho đầu óc trống rỗng và thân thể thư giãn. Trong khi ta
chạm tay vào cây cột màu đen phía sau ta, anh hãy nắm lấy tay ta rồi chạm vào
cây cột màu trắng. Nhớ tập trung và không được phép nói ra những điều mình đã
thấy và sẽ thấy.
Magician
nhanh chóng bước lên bậc đá trắng muốt tiến về phía High Priestess rồi chạm tay
vào cây cột trắng. Cảm giác lạnh buốt các đầu ngón tay giống như chạm vào một
cây nước đá khổng lồ khiến anh nhăn mặt. Đổi lại tay kia nắm lấy bàn tay nữ
tiên tri khiến anh có một cảm giác khó tả. Một loạt những hình ảnh hiện lên
trong đầu óc của thân xác pháp sư và của linh hồn anh. Máu nhỏ từng giọt từ mũi
Magician xuống nền đá trắng tinh như những đốm hoa nở trên tuyết. Đột nhiên anh
giật lùi về phía sau và ngã ngửa ra, F nhanh chóng lao đến đỡ thầy của mình.
Magician gượng dậy quát lớn:
-
Khốn kiếp, những thứ tôi vừa thấy không thể là thực được
-
Vì chưa xảy đến nên chúng không thể là thực được vào lúc này.
High
Priestess đáp, gương mặt đẹp vẫn bình tĩnh có điểu trở nên hơi xanh xao.
Đột
nhiên có toán người ập vào giữa đền, người dẫn đường bị trói quặt tay ra sau,
thở một cách nặng nhọc với các vết thương do nhiều loại vũ khí gây ra. Một gã mặt
phủ kín các hình vẽ bước lên:
-
Giáo chủ Hierophant có lời mời ngài High Priestess đến để dùng trà.
F
ngạc nhiên hỏi lại:
-
Khuya thế này ai lại đi uống trà, để mai được không ?
Trong
đám người có một gã bước lên, F nhận ra đây chính là gã đã bị anh ném đá trúng
ban sáng nhưng rõ ràng hắn đã chết mà sao giờ lại ở đây. Hắn đi thẳng đến trước
mặt F và rút thanh đao ra, Magician quan sát tình hình khẩn cấp, tay nắm cây
trường kiếm đằng sau định lao tới thì nghe một âm thanh kì lạ, đó là một chuỗi
những tiếng lâm râm được tạo ra từ miệng tên thủ lĩnh đang mấp máy. Tức thì gã
thuộc hạ lùi lại, tra kiếm vào bao coi như chưa có chuyện gì xảy ra cả. Bên tai
anh nghe rõ tiếng của F run rẩy:
-
Hắn…hắn.. không có mắt
-
Vậy ra là các ngươi sử dụng vu thuật ? Magician hỏi
Gã
thủ lĩnh vẫn nhìn về phía High Priestess:
-
Ngài từ chối thì tôi không thể đảm bảo an toàn cho những người ở đây. Thuộc hạ
của tôi đã đi một chặng đường dài và có lẽ đang hơi đói. Nói đến đây hắn nhếch
mép cười.
Magician
quan sát thấy trong nhóm chỉ có 3 kẻ còn nguyên đôi mắt, gồm gã thủ lĩnh còn
hai gã kia một tên có đôi mắt màu xanh lục, một tên có đôi mắt màu đỏ. “Thời đại
quỷ quái toàn bùa với phép, lại còn cả zombie nữa, giá giờ có một lô súng máy hạng
nặng hay lựu đạn, súng phóng lựu v.v… gì cũng được mình sẽ nghiền nát rồi đóng
hộp chúng xuất khẩu” vừa nghĩ anh vừa lắc
đầu tiếc rẻ nhìn vào thanh kiếm trong tay mình.
High Priestess rời khỏi ghế ngồi, mắt vẫn nhìn
thẳng, không cần nhìn các bậc thang mà đi từng bước rất chậm xuống. Đột nhiên
khi đi ngang qua Magician, nàng quay người sang ôm và hôn anh. Mọi thứ trở nên
đảo lộn và Magician không còn ý niệm gì về thời gian nữa. F cũng kinh ngạc đến
độ đứng trơ ra nghĩ “Nếu đây là thủ tục
bắt buộc sau khi nghe lời tiên tri thì khi nào mới đến lượt mình nhỉ ?”. Tên thủ
lĩnh rút gươm từ tên lính bên cạnh mài vào gươm của chính hắn, một thứ tiếng
kèn kẹt vang lên khiến High Priestess vội buông Magician ra và đi về phía
chúng. Nhóm người bao quanh nàng và dẫn ra thuyền, bỏ lại ba người trong ngôi đền
rỗng không vì vừa mất đi chủ nhân. Sau phút bàng hoàng F vội chạy lại tháo dây
trói cho người dẫn đường rồi đi ra ngoài kiếm nước cho ông ta. Còn lại hai người,
Magician hỏi:
-
Cái cuộn da dê này chứa cái gì thế ? anh lôi trong áo mình ra cuộn giấy ít phút
trước nằm trong tay High Priestess.
-
Cô ấy đưa cho ngươi hả ? người đàn ông hỏi
-
Đúng, theo phương thức “truyền miệng” như ông vừa thấy đấy, rất tình cảm nhưng
đầy toan tính, đúng kiểu phụ nữ. Magician dựa vào cây cột phía sau ngửa mặt lên
trời.
-
Vậy biết phải làm gì với nó chưa ?
-
Ngoài chữ TORA trên đầu ra thì không hiểu gì, có vẻ như nó là một sơ đồ bị mã
hóa. Nhưng hình như trên lớp ấy còn một thứ gì khác vừa mới bị bóc đi
-
Đó là câu thần chú mở lối vào thánh đường bí mật của Hierophant
Magician
suy nghĩ rất nhanh, chân mày nhíu sát lại nhau và đột nhiên trong mắt anh lóe
nên một tia sáng:
-
Cô ấy đã có kế hoạch và biết trước việc hôm nay ?
F
bước vào tay cầm ít cỏ thuốc mới hái và một nước sương anh hứng được từ các cây
xung quanh. Sau khi nhai nát thảo dược để đắp lên vết thương, người đàn ông uống
từ từ từng ngụm nước rồi thở một hơi thật sâu mới quay sang nói tiếp với Magician:
-
Với Hierophant, thì thánh đường ấy là cội nguồn sức mạnh, nơi thờ phụng đấng
linh thiêng của hắn. Nơi đó có một chiếc cân luôn trong trạng thái cân bằng, chỉ
cần cho chiếc cân ấy lệch đi thì cuộc chiến sẽ đi đến hồi kết. Tuy nhiên hắn
canh chừng rất cẩn mật hơn nữa để vào được ngôi đền ấy thì cần người mang dòng
máu của một thành viên trong hoàng tộc thuần khiết, đọc thần chú in trong cuộn
giấy da dê, ngoài ra thì còn một điều kiện khác nữa….
-
Từ đâu mà ông biết những việc này ? Magician cắt lời
-
Ta là High Priestess nên không gì là không biết cả
F
nhổ ngay trái táo đang cắn dở- có vẻ như hôm nay với anh là một ngày đen đủi
cho cả hệ thần kinh và hệ tiêu hóa. Magician giọng lạc đi:
-
Nếu ông đúng là High Priestess thì cô ấy là ai ?
-
Là học trò của ta: Priestess con gái duy nhất của Empress và Emperor. Rồi không
đợi hỏi tiếp, người đàn ông- giờ là High Priestess nói
-
Sau khi giả danh ta, con bé vốn mang dòng máu hoàng gia sẽ dễ dàng tiếp cận
thánh đường và hoàn thành nhiệm vụ.
-
Ông nói còn điều kiện nữa để vào được đó là gì ?
-
Đấng linh thiêng ấy không cho những người bình thường tiếp cận, họ cần phải là
một người mù bẩm sinh.
-
Chẳng nhẽ Priestess…. ? Magician sững sờ đáp lại
-
Hãy biết tin tưởng vì mọi việc đã được an bài.
-
Vậy làm thế nào để cô ấy thoát ra ?
-
Chiến thắng nào cũng cần có sự hi sinh.
-
Nếu ông thích tôi có thể đọc cho ông hàng loạt những câu danh ngôn như vậy !
nhưng thắng thua không phải là chuyện của chúng tôi, chuyện này vượt quá sự
kiên nhẫn của tôi rồi đấy ! Magician xoay người đấm mạnh vào thân cây cột đá. Lần
đầu F thấy người thầy của mình giận đến vậy. Anh vội hỏi High Priestsess:
-
Việc này có cách giải quyết chứ ?
-
Ta sẽ phải ở lại đây để quan sát chòm sao của Priestess và duy trì một trận
pháp để bảo vệ không cho ngôi đền bị phá bỏ. Trong lúc ấy Hierophant sẽ chưa
dám gây chiến.
-
Tại sao ông lại nhận con gái của Emperor làm học trò và giúp ông ta dành chiến
thắng ? Tôi không hiểu tại sao ông ta lại
có thể dùng chính con gái mình làm gián điệp chứ ? Magiacian đã lấy lại sự bình tĩnh thường ngày
của mình.
-
Mọi chuyện sẽ sáng tỏ sau khi ngươi gặp Empress, hoàng hậu của Emperor và mẹ của
Priestess
-
Giờ bà ta ở đâu ?
-
Sáng mai, sau khi người xuống núi sẽ có
một đoàn hộ tống đợi sẵn
Magician
quay người đi ra khỏi ngôi đền F cũng vội vàng chạy theo sau mặc dù anh rất băn
khoăn về những điều mà người thầy của mình đã thấy trong lời tiên tri.
...
(còn
tiếp)
hóng những phần tiếp theo !!!!
Trả lờiXóabài bạn viết hay quá