[Review Sách] Nuôi dạy con bằng trái tim của một vị Phật
Giáo
dục con cái cần đến những nỗ lực không mệt mỏi, tình thương đi kèm sự sáng suốt
của các bậc làm cha, làm mẹ. Phương pháp Nuôi Dạy Con Bằng Trái Tim Của Một Vị
Phật (tác giả: Dr. C. L. Claridge, Thảo Triều dịch) là con đường sáng gợi mở Phật
tính trong trái tim của các bậc phụ huynh.
Từ
bi và trí tuệ
Theo
tinh thần Phật giáo, phương pháp dạy con không cung cấp bộ công cụ để bậc cha mẹ
biến con cái mình thành những cá nhân thành công theo lý tưởng riêng. Nuôi Dạy
Con Bằng Trái Tim Của Một Vị Phật hướng dẫn cha mẹ nâng đỡ, hỗ trợ để con cái
mình lớn lên là công dân tự chủ, thiện ích và hạnh phúc.
Cha
mẹ sẽ không phóng chiếu ước mơ của mình lên con cái, không áp đặt kỳ vọng và cũng
không xem mối quan hệ giữa bản thân mình với những đứa con là một mối quan hệ đầu
tư cần được đền đáp thích đáng trong tương lai (dù điều này không hoàn toàn sai
và đa số các bậc cha mẹ đều mong muốn con cái hiếu thảo).
“Phương pháp Nuôi Dạy Con Bằng Trái Tim Của
Một Vị Phật giả định phụ huynh là những Phật tử. Tức là giả định rằng cha mẹ
đang cố gắng để hiểu sâu hơn và thực hành các nguyên tắc cùng khái niệm Phật
giáo, đồng thời phấn đấu để kết hợp từ bi và trí tuệ vào các kỹ năng, chiến lược
giúp con trẻ kết nối và phát triển Phật tính của chúng”.
Trong
khi giáo dục con cái, đức từ bi mà thiếu vắng trí tuệ sẽ dẫn đến thói nuông chiều,
nhu nhược hoặc thất thường khi dạy bảo con. Ngược lại, nếu chỉ dựa trên trí tuệ
thuần túy thì cha mẹ lại trở thành nghiêm khắc, lạnh lùng và quen kiểm soát những
đứa trẻ.
Do
đó, bậc cha mẹ kết hợp giữa từ bi và trí tuệ thì giáo dục con cái mới đem lại
những kết quả ý nghĩa. Điều này hoàn toàn tuân theo quy luật nhân quả của Phật
giáo: Khi gieo nhân lành và vun trồng duyên lành thì chúng ta sẽ gặt hái quả ngọt.
Một
vài gợi ích hữu ích
Đầu
tiên, chúng ta cần học cách thấu hiểu hành vi của con trẻ. Thông thường, khi một
đứa trẻ mắc lỗi thì người lớn có xu hướng nhìn vào việc mắc lỗi và đồng nhất lỗi
lầm ấy với bản chất của chúng. Con trẻ bị trách mắng, bị trừng phạt mà không hề
được thấu hiểu. Nhu cầu bên trong không được đáp ứng cộng thêm những áp lực từ
bên ngoài khiến chúng trở nên lo lắng, sợ hãi để rồi lớn lên với sự khép kín cô
độc hoặc bất cần, nổi loạn.
Vì
vậy trong quá trình nuôi dạy con cái, cha mẹ cần chú ý đến việc giao tiếp từ ái
với con. Thông qua con đường giao tiếp từ ái, cha mẹ có thể dùng cảm xúc chân
thành, tình thương và kinh nghiệm để kết nối với con cái một cách đúng đắn. Ai
cũng từng là trẻ em, vậy nên ta cần hiểu rằng đối với trẻ em, mọi thứ trong thế
giới này đều mới mẻ, lạ lẫm. Các em có thể mắc sai lầm nhưng không nên vì vậy
mà ngăn cản các em tự trải nghiệm những bài học thực sự cần thiết trong cuộc sống.
Giao
tiếp từ ái giúp con cái tin tưởng cha mẹ nhiều hơn để sẵn sàng mở lòng chia sẻ
suy nghĩ, tình cảm và dự định của bản thân. Khi cha mẹ sẵn lòng lắng nghe, thấu
hiểu để đưa ra những hướng dẫn tôn trọng đối với con cái của mình thì chắc chắn
mọi đứa trẻ lớn lên đều mang theo lòng biết ơn, kính trọng sâu sắc đấng sinh
thành.
Khi
chúng ta sẵn lòng trao yêu thương một cách vô điều kiện cũng chính là lúc Phật
tính trong bản thân chúng ta và con cái của chúng ta được tăng trưởng.
Những
đứa trẻ tự lực
Khi
Nuôi Dạy Con Bằng Trái Tim Của Một Vị Phật, cha mẹ đang vun trồng nên nhân cách
của những đứa trẻ tự lực. Những hành vi, lời nói, suy nghĩ cha mẹ làm gương thường
ngày cũng chính là đang giải thích cặn kẽ và dễ hiểu cho con trẻ chân lý phổ biến
về tính vô thường, tính không và chánh niệm- theo cách thức dễ tiếp thu nhất
song cũng để lại ấn tượng sâu đậm nhất.
Khi
thấu hiểu những nguyên lý cơ bản này, thì trẻ sẽ ý thức được cần phát triển
lòng kiên nhẫn, sự hiểu biết bên trong bản thân cũng như hướng tình thương của
mình ra bên ngoài, với vạn vật xung quanh. Cho đến lúc trưởng thành, bởi các em
ý thức được nhân – quả nên sẽ tập chịu trách nhiệm với lựa chọn của bản thân, bởi
các em hiểu rõ mọi thứ đều không tồn tại vĩnh cửu nên sẽ không quá đau buồn trước
mất mát. Và, bởi chánh niệm, các em sẽ không lãng phí phút giây nào trong đời
mình để làm những điều có hại cho những người xung quanh.
Vì
các em đã hiểu, tất cả mọi thứ đều liên quan đến nhau và là một.
Cuốn
sách Nuôi Dạy Con Bằng Trái Tim Của Một Vị Phật khiến tôi nhớ đến những tác phẩm
rất nhân văn như: Giáo Dục Và Ý Nghĩa Cuộc Sống của J.Krishnamurti, Emile Hay Là
Về Giáo Dục của Rousseau, Những Tấm Lòng Cao Cả của Emondo De Amicis, Totochan Cô Bé Bên Cửa Sổ của Tetsuko Kuroyanagi, Chiến Binh Cầu Vồng của Andrea Hirata.
Một
tác phẩm thực sự hay về giáo dục là một tác phẩm có thể gợi nên những rung động,
khao khát thay đổi theo hướng tích cực hơn trong lòng người đọc. Cũng như một
nhà giáo dục thực sự thì tác động đến không những trí tuệ mà còn trái tim của
những thế hệ trong tương lai.
Nhà
giáo dục đầu tiên và quan trọng nhất đối với trẻ em, luôn là cha mẹ.
Nhận xét
Đăng nhận xét